孤 gū 梅 méi 咏 yǒng - - 王 wáng 冕 miǎn
孤 gū 梅 méi 在 zài 空 kōng 谷 gǔ , , 潇 xiāo 洒 sǎ 如 rú 幽 yōu 人 rén 。 。 不 bù 同 tóng 桃 táo 李 lǐ 花 huā , , 那 nǎ 知 zhī 艳 yàn 阳 yáng 春 chūn 。 。
冰 bīng 霜 shuāng 岁 suì 年 nián 晚 wǎn , , 苔 tái 藓 xiǎn 青 qīng 满 mǎn 身 shēn 。 。 鼎 dǐng 鼐 nài 既 jì 不 bù 辱 rǔ , , 风 fēng 味 wèi 良 liáng 自 zì 珍 zhēn 。 。
孰 shú 信 xìn 姚 yáo 黄 huáng 枝 zhī ? ? 来 lái 作 zuò 灶 zào 下 xià 薪 xīn 。 。
孤梅咏。元代。王冕。孤梅在空谷,潇洒如幽人。不同桃李花,那知艳阳春。 冰霜岁年晚,苔藓青满身。鼎鼐既不辱,风味良自珍。 孰信姚黄枝?来作灶下薪。