僧 sēng 饭 fàn - - 陆 lù 游 yóu
云 yún 碓 duì 舂 chōng 粳 jīng 白 bái , , 斋 zhāi 厨 chú 爨 cuàn 桂 guì 香 xiāng 。 。
百 bǎi 穷 qióng 惭 cán 燕 yàn 颔 hàn , , 一 yī 饱 bǎo 慰 wèi 龟 guī 肠 cháng 。 。
举 jǔ 世 shì 知 zhī 心 xīn 少 shǎo , , 平 píng 生 shēng 为 wèi 口 kǒu 忙 máng 。 。
何 hé 当 dāng 弃 qì 簪 zān 笏 hù , , 终 zhōng 老 lǎo 掩 yǎn 山 shān 房 fáng 。 。
僧饭。宋代。陆游。云碓舂粳白,斋厨爨桂香。 百穷惭燕颔,一饱慰龟肠。 举世知心少,平生为口忙。 何当弃簪笏,终老掩山房。