夏 xià 秋 qiū 之 zhī 交 jiāo 久 jiǔ 不 bù 雨 yǔ 方 fāng 以 yǐ 旱 hàn 为 wèi 忧 yōu 忽 hū 得 dé 甘 gān 澍 shù 喜 xǐ 而 ér 有 yǒu 作 zuò - - 陆 lù 游 yóu
乱 luàn 点 diǎn 洒 sǎ 庭 tíng 芜 wú , , 凉 liáng 声 shēng 集 jí 井 jǐng 梧 wú 。 。
绿 lǜ 荷 hé 倾 qīng 作 zuò 汞 gǒng , , 翠 cuì 蔓 màn 缀 zhuì 成 chéng 珠 zhū 。 。
卧 wò 听 tīng 病 bìng 良 liáng 已 yǐ , , 行 xíng 吟 yín 愁 chóu 欲 yù 无 wú 。 。
天 tiān 公 gōng 终 zhōng 老 lǎo 手 shǒu , , 谈 tán 笑 xiào 活 huó 焦 jiāo 枯 kū 。 。
夏秋之交久不雨方以旱为忧忽得甘澍喜而有作。宋代。陆游。乱点洒庭芜,凉声集井梧。 绿荷倾作汞,翠蔓缀成珠。 卧听病良已,行吟愁欲无。 天公终老手,谈笑活焦枯。