自 zì 东 dōng 冈 gāng 缭 liáo 出 chū 舍 shě 北 běi - - 陆 lù 游 yóu
年 nián 光 guāng 岂 qǐ 不 bù 好 hǎo , , 老 lǎo 境 jìng 独 dú 无 wú 欢 huān 。 。
百 bǎi 步 bù 未 wèi 为 wèi 远 yuǎn , , 一 yī 尊 zūn 聊 liáo 自 zì 宽 kuān 。 。
泽 zé 枯 kū 波 bō 尚 shàng 绿 lǜ , , 霜 shuāng 薄 báo 叶 yè 初 chū 丹 dān 。 。
矫 jiǎo 首 shǒu 问 wèn 来 lái 雁 yàn , , 中 zhōng 原 yuán 应 yīng 苦 kǔ 寒 hán 。 。
自东冈缭出舍北。宋代。陆游。年光岂不好,老境独无欢。 百步未为远,一尊聊自宽。 泽枯波尚绿,霜薄叶初丹。 矫首问来雁,中原应苦寒。