家 jiā 园 yuán 小 xiǎo 酌 zhuó 二 èr 首 shǒu ( ( 其 qí 二 èr ) ) - - 陆 lù 游 yóu
满 mǎn 林 lín 春 chūn 笋 sǔn 生 shēng 无 wú 数 shù , , 竟 jìng 日 rì 鸬 lú 鹚 cí 来 lái 百 bǎi 回 huí 。 。
衣 yī 上 shàng 尘 chén 埃 āi 真 zhēn 一 yī 洗 xǐ , , 酒 jiǔ 边 biān 怀 huái 抱 bào 得 dé 频 pín 开 kāi 。 。
池 chí 鱼 yú 往 wǎng 者 zhě 忧 yōu 奇 qí 祸 huò , , 社 shè 栎 lì 终 zhōng 然 rán 幸 xìng 散 sàn 材 cái 。 。
世 shì 事 shì 纷 fēn 纷 fēn 心 xīn 本 běn 懒 lǎn , , 闭 bì 门 mén 岂 qǐ 独 dú 畏 wèi 嫌 xián 猜 cāi 。 。
家园小酌二首(其二)。宋代。陆游。满林春笋生无数,竟日鸬鹚来百回。 衣上尘埃真一洗,酒边怀抱得频开。 池鱼往者忧奇祸,社栎终然幸散材。 世事纷纷心本懒,闭门岂独畏嫌猜。