再 zài 赋 fù 荔 lì 枝 zhī 楼 lóu - - 陆 lù 游 yóu
只 zhī 道 dào 文 wén 书 shū 拨 bō 不 bù 开 kāi , , 未 wèi 妨 fáng 高 gāo 处 chù 独 dú 徘 pái 徊 huái 。 。
山 shān 横 héng 瓦 wǎ 屋 wū 披 pī 云 yún 出 chū , , 水 shuǐ 自 zì 牂 zāng 牁 kē 裂 liè 地 dì 来 lái 。 。
暝 míng 入 rù 帘 lián 阴 yīn 吹 chuī 细 xì 雨 yǔ , , 凉 liáng 生 shēng 楼 lóu 角 jiǎo 转 zhuǎn 轻 qīng 雷 léi 。 。
痴 chī 顽 wán 也 yě 拟 nǐ 忘 wàng 乡 xiāng 国 guó , , 不 bù 奈 nài 城 chéng 头 tóu 暮 mù 角 jiǎo 哀 āi 。 。
再赋荔枝楼。宋代。陆游。只道文书拨不开,未妨高处独徘徊。 山横瓦屋披云出,水自牂牁裂地来。 暝入帘阴吹细雨,凉生楼角转轻雷。 痴顽也拟忘乡国,不奈城头暮角哀。