独 dú 学 xué - - 陆 lù 游 yóu
师 shī 友 yǒu 雕 diāo 零 líng 身 shēn 白 bái 首 shǒu , , 杜 dù 门 mén 独 dú 学 xué 就 jiù 谁 shuí 评 píng 。 。
秋 qiū 风 fēng 弃 qì 扇 shàn 知 zhī 安 ān 命 mìng , , 小 xiǎo 炷 zhù 留 liú 灯 dēng 悟 wù 养 yǎng 生 shēng 。 。
踵 zhǒng 息 xī 无 wú 声 shēng 酣 hān 午 wǔ 枕 zhěn , , 舌 shé 根 gēn 忘 wàng 味 wèi 美 měi 晨 chén 烹 pēng 。 。
少 shào 年 nián 妄 wàng 起 qǐ 功 gōng 名 míng 念 niàn , , 岂 qǐ 信 xìn 身 shēn 闲 xián 心 xīn 太 tài 平 píng 。 。
独学。宋代。陆游。师友雕零身白首,杜门独学就谁评。 秋风弃扇知安命,小炷留灯悟养生。 踵息无声酣午枕,舌根忘味美晨烹。 少年妄起功名念,岂信身闲心太平。