春 chūn 晴 qíng 暄 xuān 甚 shén 游 yóu 西 xī 市 shì 施 shī 家 jiā 园 yuán - - 陆 lù 游 yóu
税 shuì 驾 jià 名 míng 园 yuán 半 bàn 日 rì 留 liú , , 游 yóu 丝 sī 飞 fēi 蝶 dié 晚 wǎn 悠 yōu 悠 yōu 。 。
骤 zhòu 暄 xuān 不 bù 为 wéi 海 hǎi 棠 táng 计 jì , , 长 zhǎng 昼 zhòu 只 zhǐ 添 tiān 鹦 yīng 鹉 wǔ 愁 chóu 。 。
老 lǎo 去 qù 自 zì 惊 jīng 诗 shī 酒 jiǔ 减 jiǎn , , 客 kè 中 zhōng 偏 piān 觉 jué 岁 suì 时 shí 遒 qiú 。 。
东 dōng 风 fēng 好 hǎo 为 wèi 吹 chuī 归 guī 梦 mèng , , 着 zhe 我 wǒ 松 sōng 江 jiāng 弄 nòng 钓 diào 舟 zhōu 。 。
春晴暄甚游西市施家园。宋代。陆游。税驾名园半日留,游丝飞蝶晚悠悠。 骤暄不为海棠计,长昼只添鹦鹉愁。 老去自惊诗酒减,客中偏觉岁时遒。 东风好为吹归梦,着我松江弄钓舟。