春 chūn 寒 hán 连 lián 日 rì 不 bù 出 chū - - 陆 lù 游 yóu
海 hǎi 棠 táng 花 huā 入 rù 燕 yàn 泥 ní 干 gān , , 梅 méi 子 zi 枝 zhī 头 tóu 已 yǐ 带 dài 酸 suān 。 。
老 lǎo 去 qù 懒 lǎn 寻 xún 年 nián 少 shào 梦 mèng , , 春 chūn 分 fēn 不 bù 减 jiǎn 社 shè 前 qián 寒 hán 。 。
著 zhù 书 shū 敢 gǎn 望 wàng 垂 chuí 千 qiān 载 zǎi , , 嗜 shì 酒 jiǔ 犹 yóu 须 xū 隐 yǐn 一 yī 官 guān 。 。
正 zhèng 是 shì 闲 xián 时 shí 无 wú 客 kè 过 guò , , 小 xiǎo 庭 tíng 斜 xié 日 rì 倚 yǐ 阑 lán 干 gān 。 。
春寒连日不出。宋代。陆游。海棠花入燕泥干,梅子枝头已带酸。 老去懒寻年少梦,春分不减社前寒。 著书敢望垂千载,嗜酒犹须隐一官。 正是闲时无客过,小庭斜日倚阑干。