登 dēng 上 shàng 清 qīng 小 xiǎo 阁 gé - - 陆 lù 游 yóu
楼 lóu 观 guān 参 cēn 差 cī 倚 yǐ 晚 wǎn 晴 qíng , , 偶 ǒu 然 rán 信 xìn 脚 jiǎo 得 dé 闲 xián 行 xíng 。 。
欲 yù 求 qiú 灵 líng 药 yào 换 huàn 凡 fán 骨 gǔ , , 先 xiān 挽 wǎn 天 tiān 河 hé 洗 xǐ 俗 sú 情 qíng 。 。
云 yún 作 zuò 玉 yù 峰 fēng 时 shí 特 tè 起 qǐ , , 山 shān 如 rú 翠 cuì 浪 làng 尽 jǐn 东 dōng 倾 qīng 。 。
何 hé 因 yīn 从 cóng 此 cǐ 横 héng 空 kōng 去 qù , , 笙 shēng 鹤 hè 飘 piāo 然 rán 过 guò 洛 luò 城 chéng 。 。
登上清小阁。宋代。陆游。楼观参差倚晚晴,偶然信脚得闲行。 欲求灵药换凡骨,先挽天河洗俗情。 云作玉峰时特起,山如翠浪尽东倾。 何因从此横空去,笙鹤飘然过洛城。