秋 qiū 晚 wǎn 登 dēng 城 chéng 北 běi 门 mén - - 陆 lù 游 yóu
幅 fú 巾 jīn 藜 lí 杖 zhàng 北 běi 城 chéng 头 tóu , , 卷 juǎn 地 dì 西 xī 风 fēng 满 mǎn 眼 yǎn 愁 chóu 。 。
一 yì 点 diǎn 烽 fēng 传 chuán 散 sàn 关 guān 信 xìn , , 两 liǎng 行 xíng 雁 yàn 带 dài 杜 dù 陵 líng 秋 qiū 。 。
山 shān 河 hé 兴 xīng 废 fèi 供 gōng 搔 sāo 首 shǒu , , 身 shēn 世 shì 安 ān 危 wēi 入 rù 倚 yǐ 楼 lóu 。 。
横 héng 槊 shuò 赋 fù 诗 shī 非 fēi 复 fù 昔 xī , , 梦 mèng 魂 hún 犹 yóu 绕 rào 古 gǔ 梁 liáng 州 zhōu 。 。
秋晚登城北门。宋代。陆游。幅巾藜杖北城头,卷地西风满眼愁。 一点烽传散关信,两行雁带杜陵秋。 山河兴废供搔首,身世安危入倚楼。 横槊赋诗非复昔,梦魂犹绕古梁州。