病 bìng 起 qǐ 偶 ǒu 到 dào 复 fù 庵 ān - - 陆 lù 游 yóu
经 jīng 旬 xún 羸 léi 卧 wò 怯 qiè 登 dēng 临 lín , , 偶 ǒu 忆 yì 东 dōng 庵 ān 试 shì 一 yī 寻 xún 。 。
新 xīn 竹 zhú 初 chū 成 chéng 迷 mí 栈 zhàn 路 lù , , 断 duàn 云 yún 不 bù 散 sàn 抱 bào 城 chéng 阴 yīn 。 。
陂 bēi 池 chí 绿 lǜ 静 jìng 龟 guī 鱼 yú 乐 lè , , 亭 tíng 馆 guǎn 苍 cāng 凉 liáng 草 cǎo 树 shù 深 shēn 。 。
欲 yù 把 bǎ 一 yī 杯 bēi 无 wú 奈 nài 懒 lǎn , , 病 bìng 来 lái 触 chù 目 mù 动 dòng 归 guī 心 xīn 。 。
病起偶到复庵。宋代。陆游。经旬羸卧怯登临,偶忆东庵试一寻。 新竹初成迷栈路,断云不散抱城阴。 陂池绿静龟鱼乐,亭馆苍凉草树深。 欲把一杯无奈懒,病来触目动归心。