双 shuāng 桥 qiáo 道 dào 中 zhōng 寒 hán 甚 shén - - 陆 lù 游 yóu
裂 liè 面 miàn 霜 shuāng 风 fēng 快 kuài 似 shì 镰 lián , , 重 chóng 重 chóng 裘 qiú 裤 kù 晚 wǎn 仍 réng 添 tiān 。 。
梅 méi 当 dāng 官 guān 道 dào 香 xiāng 撩 liāo 客 kè , , 山 shān 逼 bī 篮 lán 舆 yú 翠 cuì 入 rù 帘 lián 。 。
男 nán 子 zǐ 坐 zuò 为 wèi 衣 yī 食 shí 役 yì , , 年 nián 光 guāng 常 cháng 向 xiàng 道 dào 途 tú 淹 yān 。 。
古 gǔ 来 lái 共 gòng 说 shuō 还 huán 家 jiā 乐 lè , , 岂 qǐ 独 dú 全 quán 躯 qū 畏 wèi 楚 chǔ 钳 qián 。 。
双桥道中寒甚。宋代。陆游。裂面霜风快似镰,重重裘裤晚仍添。 梅当官道香撩客,山逼篮舆翠入帘。 男子坐为衣食役,年光常向道途淹。 古来共说还家乐,岂独全躯畏楚钳。