园 yuán 中 zhōng 赏 shǎng 梅 méi 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
阅 yuè 尽 jǐn 千 qiān 葩 pā 百 bǎi 卉 huì 春 chūn , , 此 cǐ 花 huā 风 fēng 味 wèi 独 dú 清 qīng 真 zhēn 。 。
江 jiāng 边 biān 晓 xiǎo 雪 xuě 愁 chóu 欲 yù 语 yǔ , , 马 mǎ 上 shàng 夕 xī 阳 yáng 香 xiāng 趁 chèn 人 rén 。 。
慰 wèi 眼 yǎn 红 hóng 苞 bāo 初 chū 报 bào 信 xìn , , 回 huí 头 tóu 青 qīng 子 zǐ 又 yòu 生 shēng 仁 rén 。 。
羁 jī 游 yóu 偏 piān 觉 jué 年 nián 华 huá 速 sù , , 徙 xǐ 倚 yǐ 阑 lán 干 gān 一 yī 怆 chuàng 神 shén 。 。
园中赏梅二首。宋代。陆游。阅尽千葩百卉春,此花风味独清真。 江边晓雪愁欲语,马上夕阳香趁人。 慰眼红苞初报信,回头青子又生仁。 羁游偏觉年华速,徙倚阑干一怆神。