雨 yǔ 后 hòu 独 dú 登 dēng 拟 nǐ 岘 xiàn 台 tái - - 陆 lù 游 yóu
高 gāo 城 chéng 断 duàn 处 chù 阁 gé 横 héng 空 kōng , , 目 mù 力 lì 虽 suī 穷 qióng 兴 xìng 未 wèi 穷 qióng 。 。
燕 yàn 子 zi 争 zhēng 泥 ní 朱 zhū 槛 kǎn 外 wài , , 人 rén 家 jiā 晒 shài 网 wǎng 绿 lǜ 洲 zhōu 中 zhōng 。 。
谁 shuí 能 néng 招 zhāo 唤 huàn 三 sān 秋 qiū 月 yuè , , 我 wǒ 欲 yù 凭 píng 陵 líng 万 wàn 里 lǐ 风 fēng 。 。
更 gèng 比 bǐ 岘 xiàn 山 shān 无 wú 湛 zhàn 辈 bèi , , 论 lùn 交 jiāo 惟 wéi 是 shì 一 yī 枝 zhī 筇 qióng 。 。
雨后独登拟岘台。宋代。陆游。高城断处阁横空,目力虽穷兴未穷。 燕子争泥朱槛外,人家晒网绿洲中。 谁能招唤三秋月,我欲凭陵万里风。 更比岘山无湛辈,论交惟是一枝筇。