简 jiǎn 黎 lí 道 dào 士 shì - - 陆 lù 游 yóu
满 mǎn 箔 bó 吴 wú 蚕 cán 茧 jiǎn 渐 jiàn 稠 chóu , , 四 sì 郊 jiāo 膏 gāo 雨 yǔ 麦 mài 方 fāng 秋 qiū 。 。
道 dào 人 rén 昔 xī 是 shì 茶 chá 山 shān 客 kè , , 病 bìng 叟 sǒu 新 xīn 为 wèi 药 yào 市 shì 游 yóu 。 。
耆 qí 旧 jiù 凋 diāo 零 líng 谁 shuí 晤 wù 语 yǔ , , 篇 piān 章 zhāng 璀 cuǐ 璨 càn 尚 shàng 风 fēng 流 liú 。 。
兰 lán 亭 tíng 剡 shàn 曲 qū 春 chūn 光 guāng 好 hǎo , , 倘 tǎng 肯 kěn 相 xiāng 从 cóng 弄 nòng 钓 diào 舟 zhōu 。 。
简黎道士。宋代。陆游。满箔吴蚕茧渐稠,四郊膏雨麦方秋。 道人昔是茶山客,病叟新为药市游。 耆旧凋零谁晤语,篇章璀璨尚风流。 兰亭剡曲春光好,倘肯相从弄钓舟。