山 shān 居 jū 戏 xì 题 tí 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
病 bìng 起 qǐ 清 qīng 羸 léi 不 bù 自 zì 持 chí , , 年 nián 光 guāng 都 dōu 上 shàng 鬓 bìn 边 biān 丝 sī 。 。
昏 hūn 昏 hūn 雨 yǔ 细 xì 梅 méi 黄 huáng 后 hòu , , 漫 màn 漫 màn 秧 yāng 青 qīng 水 shuǐ 满 mǎn 时 shí 。 。
曲 qū 几 jǐ 方 fāng 床 chuáng 娱 yú 永 yǒng 日 rì , , 矮 ǎi 冠 guān 高 gāo 屐 jī 骇 hài 群 qún 儿 ér 。 。
客 kè 来 lái 莫 mò 笑 xiào 狂 kuáng 颠 diān 甚 shén , , 此 cǐ 处 chù 那 nà 容 róng 世 shì 俗 sú 知 zhī 。 。
山居戏题二首。宋代。陆游。病起清羸不自持,年光都上鬓边丝。 昏昏雨细梅黄后,漫漫秧青水满时。 曲几方床娱永日,矮冠高屐骇群儿。 客来莫笑狂颠甚,此处那容世俗知。