病 bìng 起 qǐ 小 xiǎo 饮 yǐn - - 陆 lù 游 yóu
病 bìng 起 qǐ 新 xīn 霜 shuāng 满 mǎn 鬓 bìn 蓬 péng , , 凭 píng 高 gāo 一 yī 笑 xiào 与 yǔ 谁 shuí 同 tóng 。 。
酒 jiǔ 如 rú 渌 lù 静 jìng 春 chūn 江 jiāng 水 shuǐ , , 人 rén 有 yǒu 鸿 hóng 荒 huāng 太 tài 古 gǔ 风 fēng 。 。
野 yě 寺 sì 钟 zhōng 来 lái 夕 xī 阳 yáng 外 wài , , 寒 hán 山 shān 空 kōng 插 chā 乱 luàn 云 yún 中 zhōng 。 。
一 yī 官 guān 正 zhèng 尔 ěr 妨 fáng 人 rén 乐 lè , , 只 zhǐ 合 hé 沧 cāng 浪 láng 狎 xiá 钓 diào 翁 wēng 。 。
病起小饮。宋代。陆游。病起新霜满鬓蓬,凭高一笑与谁同。 酒如渌静春江水,人有鸿荒太古风。 野寺钟来夕阳外,寒山空插乱云中。 一官正尔妨人乐,只合沧浪狎钓翁。