自 zì 开 kāi 岁 suì 略 lüè 无 wú 三 sān 日 rì 晴 qíng 戏 xì 作 zuò 长 cháng 句 jù - - 陆 lù 游 yóu
新 xīn 年 nián 暗 àn 曀 yì 觉 jué 春 chūn 悭 qiān , , 变 biàn 化 huà 相 xiāng 乘 chéng 一 yī 瞬 shùn 间 jiān 。 。
雨 yǔ 脚 jiǎo 稍 shāo 收 shōu 初 chū 见 jiàn 日 rì , , 风 fēng 花 huā 忽 hū 起 qǐ 又 yòu 遮 zhē 山 shān 。 。
欲 yù 行 xíng 幽 yōu 圃 pǔ 还 hái 成 chéng 阻 zǔ , , 未 wèi 脱 tuō 重 zhòng 裘 qiú 自 zì 笑 xiào 孱 càn 。 。
桃 táo 李 lǐ 会 huì 开 kāi 君 jūn 勿 wù 恨 hèn , , 清 qīng 尊 zūn 且 qiě 用 yòng 破 pò 衰 shuāi 颜 yán 。 。
自开岁略无三日晴戏作长句。宋代。陆游。新年暗曀觉春悭,变化相乘一瞬间。 雨脚稍收初见日,风花忽起又遮山。 欲行幽圃还成阻,未脱重裘自笑孱。 桃李会开君勿恨,清尊且用破衰颜。