寄 jì 径 jìng 山 shān 印 yìn 禅 chán 师 shī - - 陆 lù 游 yóu
市 shì 朝 cháo 声 shēng 利 lì 战 zhàn 方 fāng 酣 hān , , 眼 yǎn 看 kàn 纷 fēn 纷 fēn 每 měi 不 bù 堪 kān 。 。
但 dàn 有 yǒu 客 kè 夸 kuā 车 chē 九 jiǔ 九 jiǔ , , 了 liǎo 无 wú 人 rén 问 wèn 众 zhòng 三 sān 三 sān 。 。
会 huì 当 dāng 身 shēn 返 fǎn 东 dōng 西 xī 蜀 shǔ , , 要 yào 与 yǔ 公 gōng 分 fēn 上 shàng 下 xià 庵 ān 。 。
春 chūn 枕 zhěn 悠 yōu 然 rán 梦 mèng 何 hé 许 xǔ , , 两 liǎng 枝 zhī 筇 qióng 杖 zhàng 唤 huàn 鱼 yú 潭 tán 。 。
寄径山印禅师。宋代。陆游。市朝声利战方酣,眼看纷纷每不堪。 但有客夸车九九,了无人问众三三。 会当身返东西蜀,要与公分上下庵。 春枕悠然梦何许,两枝筇杖唤鱼潭。