四 sì 鼓 gǔ 出 chū 嘉 jiā 会 huì 门 mén 赴 fù 南 nán 郊 jiāo 斋 zhāi 宫 gōng - - 陆 lù 游 yóu
客 kè 游 yóu 梁 liáng 益 yì 半 bàn 吾 wú 生 shēng , , 不 bù 死 sǐ 还 hái 能 néng 见 jiàn 太 tài 平 píng 。 。
初 chū 喜 xǐ 梦 mèng 魂 hún 朝 cháo 帝 dì 所 suǒ , , 更 gèng 惊 jīng 老 lǎo 眼 yǎn 看 kàn 都 dū 城 chéng 。 。
九 jiǔ 重 zhòng 宫 gōng 阙 què 晨 chén 霜 shuāng 冷 lěng , , 十 shí 里 lǐ 楼 lóu 台 tái 落 luò 月 yuè 明 míng 。 。
白 bái 发 fà 苍 cāng 颜 yán 君 jūn 勿 wù 笑 xiào , , 少 shào 年 nián 惯 guàn 听 tīng 舜 shùn 韶 sháo 声 shēng 。 。
四鼓出嘉会门赴南郊斋宫。宋代。陆游。客游梁益半吾生,不死还能见太平。 初喜梦魂朝帝所,更惊老眼看都城。 九重宫阙晨霜冷,十里楼台落月明。 白发苍颜君勿笑,少年惯听舜韶声。