放 fàng 逐 zhú - - 陆 lù 游 yóu
放 fàng 逐 zhú 虽 suī 惭 cán 处 chǔ 士 shì 高 gāo , , 笑 xiào 谭 tán 未 wèi 减 jiǎn 少 shào 年 nián 豪 háo 。 。
青 qīng 山 shān 随 suí 处 chù 有 yǒu 三 sān 窟 kū , , 白 bái 首 shǒu 今 jīn 年 nián 无 wú 二 èr 毛 máo 。 。
正 zhèng 得 dé 筇 qióng 枝 zhī 为 wèi 老 lǎo 伴 bàn , , 尽 jǐn 将 jiāng 书 shū 帙 zhì 付 fù 儿 ér 曹 cáo 。 。
饮 yǐn 酣 hān 自 zì 足 zú 称 chēng 名 míng 士 shì , , 安 ān 用 yòng 辛 xīn 勤 qín 读 dú 楚 chǔ 骚 sāo 。 。
放逐。宋代。陆游。放逐虽惭处士高,笑谭未减少年豪。 青山随处有三窟,白首今年无二毛。 正得筇枝为老伴,尽将书帙付儿曹。 饮酣自足称名士,安用辛勤读楚骚。