反 fǎn 感 gǎn 愤 fèn - - 陆 lù 游 yóu
膊 bó 膊 bó 庭 tíng 树 shù 鸡 jī 初 chū 鸣 míng , , 嗈 yōng 嗈 yōng 天 tiān 衢 qú 雁 yàn 南 nán 征 zhēng 。 。
百 bǎi 年 nián 朝 zhāo 露 lù 岂 qǐ 长 cháng 久 jiǔ , , 万 wàn 事 shì 浮 fú 云 yún 常 cháng 变 biàn 更 gēng 。 。
出 chū 处 chù 有 yǒu 心 xīn 终 zhōng 有 yǒu 愧 kuì , , 圣 shèng 贤 xián 无 wú 命 mìng 亦 yì 无 wú 成 chéng 。 。
西 xī 畴 chóu 虽 suī 薄 báo 可 kě 自 zì 力 lì , , 双 shuāng 犊 dú 且 qiě 当 dāng 乘 chéng 雨 yǔ 耕 gēng 。 。
反感愤。宋代。陆游。膊膊庭树鸡初鸣,嗈嗈天衢雁南征。 百年朝露岂长久,万事浮云常变更。 出处有心终有愧,圣贤无命亦无成。 西畴虽薄可自力,双犊且当乘雨耕。