雨 yǔ 霁 jì 春 chūn 色 sè 粲 càn 然 rán 喜 xǐ 而 ér 有 yǒu 赋 fù - - 陆 lù 游 yóu
应 yìng 接 jiē 年 nián 光 guāng 老 lǎo 渐 jiàn 慵 yōng , , 犹 yóu 能 néng 一 yī 饮 yǐn 百 bǎi 分 fēn 空 kōng 。 。
半 bàn 沾 zhān 蝶 dié 粉 fěn 帘 lián 栊 lóng 雨 yǔ , , 远 yuǎn 送 sòng 莺 yīng 声 shēng 巷 xiàng 陌 mò 风 fēng 。 。
千 qiān 缕 lǚ 曲 qū 尘 chén 杨 yáng 柳 liǔ 绿 lǜ , , 万 wàn 枝 zhī 猩 xīng 血 xuè 海 hǎi 棠 táng 红 hóng 。 。
从 cóng 来 lái 造 zào 物 wù 陶 táo 甄 zhēn 手 shǒu , , 却 què 在 zài 闲 xián 人 rén 诗 shī 句 jù 中 zhōng 。 。
雨霁春色粲然喜而有赋。宋代。陆游。应接年光老渐慵,犹能一饮百分空。 半沾蝶粉帘栊雨,远送莺声巷陌风。 千缕曲尘杨柳绿,万枝猩血海棠红。 从来造物陶甄手,却在闲人诗句中。