庵 ān 中 zhōng 独 dú 居 jū 感 gǎn 怀 huái 三 sān 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
自 zì 闭 bì 庵 ān 门 mén 不 bù 点 diǎn 灯 dēng , , 惰 duò 耕 gēng 村 cūn 叟 sǒu 罢 bà 参 cān 僧 sēng 。 。
一 yī 生 shēng 已 yǐ 是 shì 胶 jiāo 黏 nián 日 rì , , 投 tóu 老 lǎo 安 ān 能 néng 夏 xià 造 zào 冰 bīng 。 。
顽 wán 面 miàn 敢 gǎn 辞 cí 乾 gān 汝 rǔ 唾 tuò , , 蔬 shū 餐 cān 聊 liáo 得 dé 曲 qū 吾 wú 肱 gōng 。 。
高 gāo 舂 chōng 睡 shuì 熟 shú 无 wú 多 duō 笑 xiào , , 那 nà 有 yǒu 禅 chán 师 shī 解 jiě 放 fàng 鹰 yīng 。 。
庵中独居感怀三首。宋代。陆游。自闭庵门不点灯,惰耕村叟罢参僧。 一生已是胶黏日,投老安能夏造冰。 顽面敢辞乾汝唾,蔬餐聊得曲吾肱。 高舂睡熟无多笑,那有禅师解放鹰。