焚 fén 黄 huáng - - 陆 lù 游 yóu
啼 tí 呼 hū 梨 lí 枣 zǎo 忆 yì 儿 ér 时 shí , , 驹 jū 隙 xì 频 pín 经 jīng 日 rì 月 yuè 驰 chí 。 。
早 zǎo 岁 suì 已 yǐ 兴 xìng 风 fēng 木 mù 叹 tàn , , 馀 yú 生 shēng 永 yǒng 废 fèi 蓼 liǎo 莪 é 诗 shī 。 。
燎 liáo 黄 huáng 恩 ēn 重 zhòng 空 kōng 垂 chuí 泣 qì , , 戴 dài 白 bái 身 shēn 存 cún 敢 gǎn 自 zì 期 qī 。 。
足 zú 蹇 jiǎn 仅 jǐn 能 néng 成 chéng 拜 bài 起 qǐ , , 篮 lán 舆 yú 归 guī 路 lù 不 bù 胜 shèng 悲 bēi 。 。
焚黄。宋代。陆游。啼呼梨枣忆儿时,驹隙频经日月驰。 早岁已兴风木叹,馀生永废蓼莪诗。 燎黄恩重空垂泣,戴白身存敢自期。 足蹇仅能成拜起,篮舆归路不胜悲。