病 bìng 退 tuì 颇 pō 思 sī 远 yuǎn 游 yóu 信 xìn 笔 bǐ 有 yǒu 作 zuò - - 陆 lù 游 yóu
平 píng 日 rì 身 shēn 如 rú 不 bù 系 xì 舟 zhōu , , 曾 céng 从 cóng 楚 chǔ 尾 wěi 客 kè 秦 qín 头 tóu 。 。
风 fēng 生 shēng 江 jiāng 浦 pǔ 千 qiān 帆 fān 晓 xiǎo , , 月 yuè 落 luò 山 shān 城 chéng 一 yī 笛 dí 秋 qiū 。 。
万 wàn 事 shì 只 zhǐ 能 néng 催 cuī 白 bái 发 fà , , 百 bǎi 年 nián 终 zhōng 是 shì 卧 wò 荒 huāng 丘 qiū 。 。
扶 fú 衰 shuāi 强 qiáng 项 xiàng 君 jūn 休 xiū 笑 xiào , , 尚 shàng 忆 yì 人 rén 间 jiān 汗 hàn 漫 màn 游 yóu 。 。
病退颇思远游信笔有作。宋代。陆游。平日身如不系舟,曾从楚尾客秦头。 风生江浦千帆晓,月落山城一笛秋。 万事只能催白发,百年终是卧荒丘。 扶衰强项君休笑,尚忆人间汗漫游。