舍 shě 外 wài 弥 mí 望 wàng 皆 jiē 青 qīng 秧 yāng 白 bái 水 shuǐ 喜 xǐ 而 ér 有 yǒu 赋 fù - - 陆 lù 游 yóu
此 cǐ 地 dì 天 tiān 教 jiào 著 zhe 放 fàng 翁 wēng , , 舍 shě 傍 bàng 烟 yān 树 shù 晚 wǎn 空 kōng 蒙 méng 。 。
一 yī 无 wú 可 kě 恨 hèn 得 dé 归 guī 老 lǎo , , 寸 cùn 有 yǒu 所 suǒ 长 cháng 能 néng 忍 rěn 穷 qióng 。 。
东 dōng 作 zuò 已 yǐ 趋 qū 尧 yáo 旧 jiù 俗 sú , , 南 nán 薰 xūn 方 fāng 咏 yǒng 舜 shùn 遗 yí 风 fēng 。 。
谢 xiè 安 ān 勋 xūn 业 yè 能 néng 多 duō 少 shǎo , , 枉 wǎng 是 shì 匆 cōng 匆 cōng 起 qǐ 剡 shàn 中 zhōng 。 。
舍外弥望皆青秧白水喜而有赋。宋代。陆游。此地天教著放翁,舍傍烟树晚空蒙。 一无可恨得归老,寸有所长能忍穷。 东作已趋尧旧俗,南薰方咏舜遗风。 谢安勋业能多少,枉是匆匆起剡中。