重 chóng 九 jiǔ 不 bù 出 chū 遣 qiǎn 怀 huái - - 陆 lù 游 yóu
人 rén 生 shēng 各 gè 自 zì 适 shì 飞 fēi 潜 qián , , 鱼 yú 腹 fù 熊 xióng 蹯 fán 岂 qǐ 得 de 兼 jiān 。 。
并 bìng 舍 shě 晚 wǎn 风 fēng 传 chuán 药 yào 杵 chǔ , , 小 xiǎo 窗 chuāng 残 cán 日 rì 射 shè 书 shū 签 qiān 。 。
昏 hūn 瞳 tóng 但 dàn 怪 guài 花 huā 争 zhēng 坠 zhuì , , 衰 shuāi 鬓 bìn 应 yīng 无 wú 白 bái 可 kě 添 tiān 。 。
采 cǎi 菊 jú 泛 fàn 觞 shāng 终 zhōng 觉 jué 懒 lǎn , , 不 bù 妨 fáng 闲 xián 卧 wò 下 xià 疏 shū 帘 lián 。 。
重九不出遣怀。宋代。陆游。人生各自适飞潜,鱼腹熊蹯岂得兼。 并舍晚风传药杵,小窗残日射书签。 昏瞳但怪花争坠,衰鬓应无白可添。 采菊泛觞终觉懒,不妨闲卧下疏帘。