连 lián 阴 yīn 欲 yù 雪 xuě 排 pái 闷 mèn - - 陆 lù 游 yóu
先 xiān 生 shēng 经 jīng 旬 xún 甑 zèng 生 shēng 尘 chén , , 藜 lí 羹 gēng 不 bù 污 wū 白 bái 氎 dié 巾 jīn 。 。
鲁 lǔ 连 lián 敢 gǎn 谓 wèi 天 tiān 下 xià 士 shì , , 摩 mó 诘 jí 要 yào 是 shì 山 shān 中 zhōng 人 rén 。 。
溪 xī 从 cóng 滩 tān 瘦 shòu 愈 yù 刻 kè 厉 lì , , 山 shān 自 zì 木 mù 落 luò 增 zēng 嶙 lín 峋 xún 。 。
云 yún 重 zhòng 惟 wéi 愁 chóu 雪 xuě 欲 yù 作 zuò , , 梅 méi 花 huā 忽 hū 报 bào 一 yī 枝 zhī 春 chūn 。 。
连阴欲雪排闷。宋代。陆游。先生经旬甑生尘,藜羹不污白氎巾。 鲁连敢谓天下士,摩诘要是山中人。 溪从滩瘦愈刻厉,山自木落增嶙峋。 云重惟愁雪欲作,梅花忽报一枝春。