闭 bì 门 mén 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
残 cán 发 fā 凋 diāo 零 líng 不 bù 满 mǎn 巾 jīn , , 闭 bì 门 mén 聊 liáo 得 dé 养 yǎng 天 tiān 真 zhēn 。 。
恐 kǒng 伤 shāng 药 yào 草 cǎo 停 tíng 除 chú 地 dì , , 为 wèi 惜 xī 松 sōng 槎 chá 禁 jìn 伐 fá 薪 xīn 。 。
独 dú 木 mù 架 jià 成 chéng 新 xīn 略 lüè 彴 zhuó , , 一 yī 峰 fēng 买 mǎi 得 dé 小 xiǎo 嶙 lín 峋 xún 。 。
萧 xiāo 然 rán 便 biàn 觉 jué 浑 hún 无 wú 事 shì , , 谈 tán 笑 xiào 时 shí 时 shí 过 guò 近 jìn 邻 lín 。 。
闭门二首。宋代。陆游。残发凋零不满巾,闭门聊得养天真。 恐伤药草停除地,为惜松槎禁伐薪。 独木架成新略彴,一峰买得小嶙峋。 萧然便觉浑无事,谈笑时时过近邻。