出 chū 游 yóu 四 sì 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
近 jìn 过 guò 父 fù 老 lǎo 远 yuǎn 寻 xún 僧 sēng , , 病 bìng 起 qǐ 经 jīng 行 xíng 力 lì 渐 jiàn 增 zēng 。 。
织 zhī 室 shì 踏 tà 机 jī 鸣 míng 轧 yà 轧 yà , , 稻 dào 陂 bēi 潴 zhū 水 shuǐ 筑 zhù 登 dēng 登 dēng 。 。
浅 qiǎn 深 shēn 村 cūn 落 luò 时 shí 分 fēn 径 jìng , , 高 gāo 下 xià 川 chuān 原 yuán 自 zì 作 zuò 层 céng 。 。
薄 bó 暮 mù 到 dào 家 jiā 还 hái 熟 shú 睡 shuì , , 隔 gé 林 lín 钟 zhōng 鼓 gǔ 报 bào 晨 chén 兴 xīng 。 。
出游四首。宋代。陆游。近过父老远寻僧,病起经行力渐增。 织室踏机鸣轧轧,稻陂潴水筑登登。 浅深村落时分径,高下川原自作层。 薄暮到家还熟睡,隔林钟鼓报晨兴。