入 rù 冬 dōng 病 bìng 体 tǐ 差 chà 健 jiàn 而 ér 贫 pín 弥 mí 甚 shén 戏 xì 作 zuò - - 陆 lù 游 yóu
乞 qǐ 骸 hái 自 zì 喜 xǐ 脱 tuō 风 fēng 尘 chén , , 北 běi 陌 mò 东 dōng 阡 qiān 负 fù 耒 lěi 身 shēn 。 。
梦 mèng 里 lǐ 相 xiāng 逢 féng 无 wú 竖 shù 子 zǐ , , 面 miàn 间 jiān 时 shí 出 chū 有 yǒu 真 zhēn 人 rén 。 。
闲 xián 凭 píng 曲 qū 几 jǐ 还 hái 终 zhōng 日 rì , , 不 bù 出 chū 衡 héng 门 mén 动 dòng 过 guò 旬 xún 。 。
送 sòng 老 lǎo 齑 jī 盐 yán 君 jūn 勿 wù 笑 xiào , , 天 tiān 教 jiào 成 chéng 就 jiù 一 yī 生 shēng 贫 pín 。 。
入冬病体差健而贫弥甚戏作。宋代。陆游。乞骸自喜脱风尘,北陌东阡负耒身。 梦里相逢无竖子,面间时出有真人。 闲凭曲几还终日,不出衡门动过旬。 送老齑盐君勿笑,天教成就一生贫。