出 chū 游 yóu 归 guī 鞍 ān 上 shàng 口 kǒu 占 zhàn - - 陆 lù 游 yóu
渺 miǎo 渺 miǎo 烟 yān 波 bō 飞 fēi 桨 jiǎng 去 qù , , 迢 tiáo 迢 tiáo 桑 sāng 野 yě 策 cè 驴 lǘ 还 hái 。 。
寄 jì 怀 huái 楚 chǔ 水 shuǐ 吴 wú 山 shān 外 wài , , 得 dé 意 yì 唐 táng 诗 shī 晋 jìn 帖 tiē 间 jiān 。 。
每 měi 惜 xī 好 hǎo 春 chūn 如 rú 我 wǒ 老 lǎo , , 谁 shuí 能 néng 长 cháng 日 rì 伴 bàn 人 rén 闲 xián 。 。
世 shì 间 jiān 自 zì 是 shì 无 wú 兼 jiān 得 dé , , 勋 xūn 业 yè 元 yuán 非 fēi 造 zào 物 wù 悭 qiān 。 。
出游归鞍上口占。宋代。陆游。渺渺烟波飞桨去,迢迢桑野策驴还。 寄怀楚水吴山外,得意唐诗晋帖间。 每惜好春如我老,谁能长日伴人闲。 世间自是无兼得,勋业元非造物悭。