散 sàn 策 cè 至 zhì 湖 hú 上 shàng 民 mín 家 jiā - - 陆 lù 游 yóu
曳 yè 杖 zhàng 翩 piān 然 rán 入 rù 莽 mǎng 苍 cāng , , 人 rén 间 jiān 有 yǒu 此 cǐ 白 bái 云 yún 乡 xiāng 。 。
风 fēng 传 chuán 高 gāo 树 shù 珍 zhēn 禽 qín 语 yǔ , , 露 lù 湿 shī 幽 yōu 丛 cóng 药 yào 草 cǎo 香 xiāng 。 。
农 nóng 事 shì 正 zhèng 看 kàn 春 chūn 水 shuǐ 白 bái , , 客 kè 途 tú 渐 jiàn 爱 ài 午 wǔ 阴 yīn 凉 liáng 。 。
馀 yú 年 nián 且 qiě 就 jiù 无 wú 羁 jī 束 shù , , 社 shè 鼓 gǔ 鼕 dōng 鼕 dōng 乐 lè 未 wèi 央 yāng 。 。
散策至湖上民家。宋代。陆游。曳杖翩然入莽苍,人间有此白云乡。 风传高树珍禽语,露湿幽丛药草香。 农事正看春水白,客途渐爱午阴凉。 馀年且就无羁束,社鼓鼕鼕乐未央。