草 cǎo 亭 tíng 独 dú 坐 zuò - - 陆 lù 游 yóu
扫 sǎo 地 dì 垂 chuí 帘 lián 坐 zuò 草 cǎo 亭 tíng , , 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 颊 jiá 醉 zuì 初 chū 醒 xǐng 。 。
睡 shuì 蛇 shé 死 sǐ 后 hòu 魔 mó 无 wú 力 lì , , 疾 jí 竖 shù 降 jiàng 来 lái 药 yào 有 yǒu 灵 líng 。 。
在 zài 手 shǒu 残 cán 梅 méi 香 xiāng 淡 dàn 泊 bó , , 傍 bàng 檐 yán 幽 yōu 鸟 niǎo 语 yǔ 丁 dīng 宁 níng 。 。
老 lǎo 人 rén 不 bú 是 shì 神 shén 通 tōng 妙 miào , , 世 shì 事 shì 元 yuán 来 lái 要 yào 饱 bǎo 经 jīng 。 。
草亭独坐。宋代。陆游。扫地垂帘坐草亭,东风吹颊醉初醒。 睡蛇死后魔无力,疾竖降来药有灵。 在手残梅香淡泊,傍檐幽鸟语丁宁。 老人不是神通妙,世事元来要饱经。