春 chūn 寒 hán 复 fù 作 zuò - - 陆 lù 游 yóu
春 chūn 寒 hán 已 yǐ 解 jiě 忽 hū 复 fù 作 zuò , , 病 bìng 思 sī 不 bù 堪 kān 当 dāng 语 yǔ 谁 shuí 。 。
青 qīng 灯 dēng 荧 yíng 荧 yíng 耿 gěng 欲 yù 灭 miè , , 残 cán 雨 yǔ 滴 dī 滴 dī 休 xiū 无 wú 期 qī 。 。
故 gù 人 rén 已 yǐ 死 sǐ 梦 mèng 中 zhōng 见 jiàn , , 壮 zhuàng 志 zhì 未 wèi 忘 wàng 心 xīn 自 zì 知 zhī 。 。
青 qīng 丝 sī 玉 yù 井 jǐng 声 shēng 轣 lì 辘 lù , , 又 yòu 是 shì 窗 chuāng 白 bái 鸦 yā 鸣 míng 时 shí 。 。
春寒复作。宋代。陆游。春寒已解忽复作,病思不堪当语谁。 青灯荧荧耿欲灭,残雨滴滴休无期。 故人已死梦中见,壮志未忘心自知。 青丝玉井声轣辘,又是窗白鸦鸣时。