晨 chén 起 qǐ 独 dú 行 xíng 绿 lǜ 阴 yīn 间 jiān - - 陆 lù 游 yóu
楸 qiū 槐 huái 阴 yīn 里 lǐ 漏 lòu 朝 zhāo 晖 huī , , 芳 fāng 草 cǎo 离 lí 离 lí 露 lù 渐 jiàn 稀 xī 。 。
不 bù 恨 hèn 过 guò 时 shí 尝 cháng 煮 zhǔ 酒 jiǔ , , 且 qiě 欣 xīn 平 píng 旦 dàn 著 zhe 生 shēng 衣 yī 。 。
病 bìng 逢 féng 针 zhēn 药 yào 如 rú 差 chà 减 jiǎn , , 贫 pín 比 bǐ 箪 dān 瓢 piáo 尚 shàng 庶 shù 几 jī 。 。
惟 wéi 是 shì 未 wèi 能 néng 忘 wàng 习 xí 气 qì , , 乱 luàn 书 shū 随 suí 日 rì 又 yòu 成 chéng 围 wéi 。 。
晨起独行绿阴间。宋代。陆游。楸槐阴里漏朝晖,芳草离离露渐稀。 不恨过时尝煮酒,且欣平旦著生衣。 病逢针药如差减,贫比箪瓢尚庶几。 惟是未能忘习气,乱书随日又成围。