落 luò 梅 méi 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
醉 zuì 折 zhé 残 cán 梅 méi 一 yī 两 liǎng 枝 zhī , , 不 bù 妨 fáng 桃 táo 李 lǐ 自 zì 逢 féng 时 shí 。 。
向 xiàng 来 lái 冰 bīng 雪 xuě 严 yán 凝 níng 地 dì , , 力 lì 斡 wò 春 chūn 回 huí 竟 jìng 是 shì 谁 shuí 。 。
落梅二首。宋代。陆游。醉折残梅一两枝,不妨桃李自逢时。 向来冰雪严凝地,力斡春回竟是谁。