鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 为 wéi 乐 lè 籍 jí 张 zhāng 惠 huì 英 yīng 赋 fù - - 王 wáng 恽 yùn
秋 qiū 水 shuǐ 芙 fú 蓉 róng 镜 jìng 里 lǐ 仙 xiān 。 。 一 yī 枝 zhī 明 míng 玉 yù 濯 zhuó 烟 yān 鬟 huán 。 。 莺 yīng 初 chū 解 jiě 语 yǔ 调 diào 柔 róu 石 shí , , 柳 liǔ 不 bù 胜 shèng 娇 jiāo 拂 fú 画 huà 阑 lán 。 。
催 cuī 叠 dié 鼓 gǔ , , 按 àn 弓 gōng 弯 wān 。 。 楼 lóu 心 xīn 低 dī 月 yuè 怯 qiè 清 qīng 寒 hán 。 。 人 rén 生 shēng 莫 mò 惜 xī 缠 chán 头 tóu 锦 jǐn , , 能 néng 得 dé 春 chūn 风 fēng 几 jǐ 度 dù 看 kàn 。 。
鹧鸪天 · 为乐籍张惠英赋。元代。王恽。秋水芙蓉镜里仙。一枝明玉濯烟鬟。莺初解语调柔石,柳不胜娇拂画阑。 催叠鼓,按弓弯。楼心低月怯清寒。人生莫惜缠头锦,能得春风几度看。