秋 qiū 日 rì 睡 shuì 起 qǐ - - 陆 lù 游 yóu
白 bái 露 lù 已 yǐ 过 guò 天 tiān 益 yì 凉 liáng , , 练 liàn 衣 yī 初 chū 覆 fù 篝 gōu 炉 lú 香 xiāng 。 。
天 tiān 其 qí 闵 mǐn 我 wǒ 老 lǎo 且 qiě 惫 bèi , , 付 fù 以 yǐ 美 měi 睡 shuì 声 shēng 撼 hàn 墙 qiáng 。 。
离 lí 骚 sāo 古 gǔ 文 wén 傍 bàng 倦 juàn 枕 zhěn , , 砥 dǐ 柱 zhù 巨 jù 刻 kè 悬 xuán 高 gāo 堂 táng 。 。
睡 shuì 馀 yú 一 yī 读 dú 搔 sāo 短 duǎn 发 fā , , 万 wàn 壑 hè 松 sōng 风 fēng 秋 qiū 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
秋日睡起。宋代。陆游。白露已过天益凉,练衣初覆篝炉香。 天其闵我老且惫,付以美睡声撼墙。 离骚古文傍倦枕,砥柱巨刻悬高堂。 睡馀一读搔短发,万壑松风秋兴长。