衰 shuāi 病 bìng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 陆 lù 游 yóu
衰 shuāi 病 bìng 不 bù 浪 làng 出 chū , , 闭 bì 门 mén 烟 yān 雨 yǔ 中 zhōng 。 。
苇 wěi 花 huā 添 tiān 絮 xù 暖 nuǎn , , 葑 fēng 火 huǒ 试 shì 炉 lú 红 hóng 。 。
仕 shì 宦 huàn 蚁 yǐ 窠 kē 梦 mèng , , 功 gōng 名 míng 马 mǎ 耳 ěr 风 fēng 。 。
山 shān 翁 wēng 但 dàn 更 gèng 事 shì , , 人 rén 看 kàn 作 zuò 神 shén 通 tōng 。 。
衰病二首 其一。宋代。陆游。衰病不浪出,闭门烟雨中。 苇花添絮暖,葑火试炉红。 仕宦蚁窠梦,功名马耳风。 山翁但更事,人看作神通。