春 chūn 雨 yǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 陆 lù 游 yóu
拥 yōng 被 bèi 听 tīng 春 chūn 雨 yǔ , , 残 cán 灯 dēng 一 yì 点 diǎn 青 qīng 。 。
吾 wú 儿 ér 归 guī 渐 jiàn 近 jìn , , 何 hé 处 chǔ 宿 sù 长 cháng 亭 tíng 。 。
春雨二首 其一。宋代。陆游。拥被听春雨,残灯一点青。 吾儿归渐近,何处宿长亭。