登 dēng 东 dōng 山 shān 寺 sì - - 王 wáng 都 dōu 中 zhōng
古 gǔ 寺 sì 岧 tiáo 峣 yáo 隐 yǐn 翠 cuì 微 wēi , , 松 sōng 阴 yīn 行 xíng 尽 jǐn 见 jiàn 朱 zhū 扉 fēi 。 。
岩 yán 花 huā 识 shí 面 miàn 远 yuǎn 迎 yíng 笑 xiào , , 野 yě 鸟 niǎo 忘 wàng 机 jī 近 jìn 不 bù 飞 fēi 。 。
相 xiàng 国 guó 书 shū 堂 táng 今 jīn 寂 jì 寂 jì , , 山 shān 僧 sēng 法 fǎ 座 zuò 久 jiǔ 巍 wēi 巍 wēi 。 。
凭 píng 阑 lán 欲 yù 问 wèn 当 dāng 时 shí 事 shì , , 白 bái 鹭 lù 无 wú 言 yán 立 lì 钓 diào 矶 jī 。 。
登东山寺。元代。王都中。古寺岧峣隐翠微,松阴行尽见朱扉。 岩花识面远迎笑,野鸟忘机近不飞。 相国书堂今寂寂,山僧法座久巍巍。 凭阑欲问当时事,白鹭无言立钓矶。