西 xī 坞 wù - - 高 gāo 启 qǐ
空 kōng 山 shān 啄 zhuó 木 mù 声 shēng 敲 qiāo 铿 kēng , , 花 huā 落 luò 水 shuǐ 流 liú 纵 zòng 复 fù 横 héng 。 。
松 sōng 风 fēng 吹 chuī 壁 bì 鹤 hè 翎 líng 堕 duò , , 梅 méi 雨 yǔ 过 guò 溪 xī 鱼 yú 子 zǐ 生 shēng 。 。
尚 shàng 有 yǒu 人 rén 家 jiā 机 jī 杼 zhù 远 yuǎn , , 更 gèng 无 wú 尘 chén 土 tǔ 衣 yī 裳 shang 轻 qīng 。 。
斜 xié 阳 yáng 已 yǐ 没 méi 月 yuè 未 wèi 出 chū , , 樵 qiáo 子 zǐ 归 guī 时 shí 吾 wú 独 dú 行 xíng 。 。
西坞。明代。高启。空山啄木声敲铿,花落水流纵复横。 松风吹壁鹤翎堕,梅雨过溪鱼子生。 尚有人家机杼远,更无尘土衣裳轻。 斜阳已没月未出,樵子归时吾独行。