瞻 zhān 木 mù 轩 xuān 并 bìng 序 xù - - 高 gāo 启 qǐ
凌 líng 霄 xiāo 托 tuō 高 gāo 树 shù , , 引 yǐn 蔓 màn 日 rì 已 yǐ 长 zhǎng 。 。
缠 chán 绵 mián 共 gòng 春 chūn 荣 róng , , 幽 yōu 花 huā 蔼 ǎi 敷 fū 芳 fāng 。 。
高 gāo 树 shù 忽 hū 见 jiàn 伐 fá , , 无 wú 依 yī 向 xiàng 风 fēng 霜 shuāng 。 。
亭 tíng 亭 tíng 还 hái 自 zì 持 chí , , 柔 róu 姿 zī 喜 xǐ 能 néng 强 qiáng 。 。
君 jūn 子 zǐ 贵 guì 独 dú 立 lì , , 倚 yǐ 附 fù 非 fēi 端 duān 良 liáng 。 。
览 lǎn 物 wù 成 chéng 感 gǎn 叹 tàn , , 为 wèi 君 jūn 赋 fù 新 xīn 章 zhāng 。 。
瞻木轩并序。明代。高启。凌霄托高树,引蔓日已长。 缠绵共春荣,幽花蔼敷芳。 高树忽见伐,无依向风霜。 亭亭还自持,柔姿喜能强。 君子贵独立,倚附非端良。 览物成感叹,为君赋新章。