诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 赵 zhào 佶 jí
欲 yù 借 jiè 嵯 cuó 峨 é 万 wàn 仞 rèn 崇 chóng , , 故 gù 将 jiāng 工 gōng 巧 qiǎo 状 zhuàng 层 céng 峰 fēng 。 。
数 shù 寻 xún 苍 cāng 色 sè 如 rú 烟 yān 合 hé , , 一 yī 片 piàn 盘 pán 根 gēn 似 shì 藓 xiǎn 封 fēng 。 。
院 yuàn 宇 yǔ 接 jiē 连 lián 常 cháng 藉 jí 竹 zhú , , 池 chí 亭 tíng 掩 yǎn 映 yìng 却 què 凭 píng 松 sōng 。 。
分 fēn 明 míng 装 zhuāng 出 chū 依 yī 岩 yán 寺 sì , , 只 zhǐ 欠 qiàn 清 qīng 宵 xiāo 几 jǐ 韵 yùn 钟 zhōng 。 。
诗二首其一。宋代。赵佶。欲借嵯峨万仞崇,故将工巧状层峰。 数寻苍色如烟合,一片盘根似藓封。 院宇接连常藉竹,池亭掩映却凭松。 分明装出依岩寺,只欠清宵几韵钟。