红 hóng 藤 téng 杖 zhàng - - 白 bái 居 jū 易 yì
南 nán 诏 zhào 红 hóng 藤 téng 杖 zhàng , , 西 xī 江 jiāng 白 bái 首 shǒu 人 rén 。 。
时 shí 时 shí 携 xié 步 bù 月 yuè , , 处 chǔ 处 chù 把 bǎ 寻 xún 春 chūn 。 。
劲 jìn 健 jiàn 孤 gū 茎 jīng 直 zhí , , 疏 shū 圆 yuán 六 liù 节 jié 匀 yún 。 。
火 huǒ 山 shān 生 shēng 处 chù 远 yuǎn , , 泸 lú 水 shuǐ 洗 xǐ 来 lái 新 xīn 。 。
粗 cū 细 xì 才 cái 盈 yíng 手 shǒu , , 高 gāo 低 dī 仅 jǐn 过 guò 身 shēn 。 。
天 tiān 边 biān 望 wàng 乡 xiāng 客 kè , , 何 hé 日 rì 拄 zhǔ 归 guī 秦 qín 。 。
红藤杖。唐代。白居易。南诏红藤杖,西江白首人。 时时携步月,处处把寻春。 劲健孤茎直,疏圆六节匀。 火山生处远,泸水洗来新。 粗细才盈手,高低仅过身。 天边望乡客,何日拄归秦。