次 cì 韵 yùn 太 tài 守 shǒu 向 xiàng 公 gōng 登 dēng 楼 lóu 眺 tiào 望 wàng 二 èr 首 shǒu - - 秦 qín 观 guān
茫 máng 茫 máng 汝 rǔ 水 shuǐ 抱 bào 城 chéng 根 gēn , , 野 yě 色 sè 偷 tōu 春 chūn 入 rù 烧 shāo 痕 hén 。 。
千 qiān 点 diǎn 湘 xiāng 妃 fēi 枝 zhī 上 shàng 泪 lèi , , 一 yī 声 shēng 杜 dù 宇 yǔ 水 shuǐ 边 biān 魂 hún 。 。
遥 yáo 怜 lián 鸿 hóng 隙 xì 陂 bēi 穿 chuān 路 lù , , 尚 shàng 想 xiǎng 元 yuán 和 hé 贼 zéi 负 fù 恩 ēn 。 。
粉 fěn 堞 dié 女 nǚ 墙 qiáng 都 dōu 已 yǐ 尽 jǐn , , 恍 huǎng 如 rú 陶 táo 侃 kǎn 梦 mèng 天 tiān 门 mén 。 。
次韵太守向公登楼眺望二首。宋代。秦观。茫茫汝水抱城根,野色偷春入烧痕。 千点湘妃枝上泪,一声杜宇水边魂。 遥怜鸿隙陂穿路,尚想元和贼负恩。 粉堞女墙都已尽,恍如陶侃梦天门。