和 hé 黄 huáng 冕 miǎn 仲 zhòng 寄 jì 题 tí 延 yán 平 píng 泠 líng 风 fēng 阁 gé - - 秦 qín 观 guān
泠 líng 风 fēng 三 sān 伏 fú 是 shì 清 qīng 秋 qiū , , 虽 suī 有 yǒu 炎 yán 蒸 zhēng 不 bù 汝 rǔ 留 liú 。 。
满 mǎn 地 dì 溪 xī 山 shān 归 guī 藻 zǎo 井 jǐng , , 有 yǒu 时 shí 丝 sī 管 guǎn 下 xià 沧 cāng 洲 zhōu 。 。
快 kuài 哉 zāi 便 biàn 得 dé 逍 xiāo 遥 yáo 趣 qù , , 偶 ǒu 尔 ěr 还 hái 成 chéng 汗 hàn 漫 màn 游 yóu 。 。
谁 shuí 为 wèi 发 fā 挥 huī 无 wú 妙 miào 手 shǒu , , 赋 fù 凌 líng 楚 chǔ 玉 yù 有 yǒu 家 jiā 丘 qiū 。 。
和黄冕仲寄题延平泠风阁。宋代。秦观。泠风三伏是清秋,虽有炎蒸不汝留。 满地溪山归藻井,有时丝管下沧洲。 快哉便得逍遥趣,偶尔还成汗漫游。 谁为发挥无妙手,赋凌楚玉有家丘。